Các quản lý liếc nhìn nhau, rồi lần lượt báo cáo theo thứ tự đã sắp xếp trước. Ban đầu, họ nghĩ rằng một đứa trẻ nhỏ như vậy sẽ không hiểu thế giới của người lớn, có thể sẽ khóc quấy khi nghe những báo cáo dữ liệu khô khan. Nhưng thật bất ngờ, cô bé lại rất ngoan, nằm tựa lên vai cha, thỉnh thoảng chỉ chớp mắt, lặng lẽ quan sát. Đôi mắt to tròn như đá obsidian nhìn chằm chằm hết chú này đến chú kia, hoàn toàn không làm gián đoạn cuộc họp. Một vị quản lý lớn tuổi, chỉ nhỏ hơn ông nội cô bé vài tuổi, chợt nhớ đến một tin đồn rằng vợ chồng Dung tổng không định sinh thêm con. Mặc dù ông không dám đưa ra ý kiến, nhưng trong lòng lại không đồng tình. Nếu không sinh thêm, thì sản nghiệp khổng lồ của nhà họ Dung sau này chẳng phải sẽ giao cho cô bé này sao? Điều đó thật khó chấp nhận. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương