Thư Thanh Vãn làm sao có thể bình tĩnh mà ngủ được. Cô lưỡng lự mở miệng: “Anh...” Dung Ẩn dường như biết cô đang ngập ngừng điều gì, khẽ nhướng mày: “Xin lỗi, nhưng em biết đấy, thứ này từ trước đến giờ sức chống cự với vợ anh rất kém.” Bốn từ cuối cùng, anh nói bằng giọng thấp trầm, đầy ám muội. Thư Thanh Vãn: “...” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương