Dung Ẩn khẽ nhướn mày. Anh có chút bất ngờ. Nhưng dù vậy, người đàn ông này vẫn không hề tỏ ý sẽ đồng ý ngay. Cô nằm gọn trong vòng tay anh, mái tóc đen mượt như lụa vướng vào một bên. Dung Ẩn nhẹ nhàng gỡ ra giúp cô, rồi nhếch môi: “Ngày mai không phải có cuộc họp dự án sao? Ngủ đi. Thật lạ lùng, người đáng ra nên sốt ruột lại không hề vội vàng. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương