Dung Ẩn cúi mắt nhìn màn hình điện thoại, khóe môi khẽ cong lên. Ngón tay anh nhẹ nhàng lướt trên bề mặt điện thoại, ánh mắt ẩn chứa một sự dịu dàng hiếm thấy. Anh không trả lời tin nhắn, cũng không tiếp tục ngồi lại. Cầm lấy áo khoác, anh đứng dậy. “Các vị, tôi đi trước đây. Những người còn lại đồng loạt nhìn qua: “Hả? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương