Dung Ẩn dẫn cô vào phía trong hòn giả sơn, nơi ánh trăng cũng bị che khuất.

Thư Thanh Vãn đoán được anh định làm gì, nhưng vẫn lo có người, cô khẽ liếc nhìn ra ngoài.

Dung Ẩn đoán được ý nghĩ của cô, khẽ hôn lên dái tai cô, trấn an:

“Không ai ở đây đâu.

Dù anh không thường xuyên ở khu này, nhưng người làm vẫn đến dọn dẹp hàng ngày.