Nữ nhi thật bụng dạ đen tối. Chỉ vì ôm nàng một đêm, làm nàng khóc tỉnh dậy, ghi thù đến tận bây giờ.

Phụng Ninh dở khóc dở cười.

Sợ bị Bùi Tuấn trông thấy, Phụng Ninh liền giấu đứa trẻ vào trong lòng.

Bùi Tuấn lại càng thêm giận, dựa vào gối ngồi quỳ, lạnh lùng nhìn nàng, “Nàng đừng giấu nữa, trẫm đều thấy cả rồi.

Như năm đó nàng giấu con mèo vậy, Lý Phụng Ninh tính tình trước sau không đổi, dẫu giờ đã là mẫu thân của hai đứa con.