Thời gian cứ thế trôi qua, cho đến một ngày giữa tháng Chín, Phụng Ninh chuyển dạ. Buổi chiều hôm ấy, nàng đang tựa vào người Bùi Tuấn để nghỉ trưa. Càng gần ngày sinh, giấc ngủ càng chập chờn. Chỉ cần nàng muốn ngủ, Bùi Tuấn sẵn sàng bỏ hết mọi việc để ở bên cạnh. Thói quen này là do Bùi Tuấn chiều chuộng nàng mà thành, nếu không có chàng bên cạnh, nàng không thể ngủ ngon. chàng ngồi trên ghế mây, một tay ôm nàng, tay kia lật giở tấu chương. Chỉ ngủ được chưa đến một khắc, Bùi Tuấn cảm thấy vạt áo mình lạnh đi. chàng lập tức bế nàng lên, phát hiện có vết máu chảy xuống. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương