Ông có dáng người gầy gò, thanh cao như hạc đứng, gương mặt vẫn giữ nét sáng sủa, “Ngài đã không ngại hiểm nguy vượt ngàn dặm đến biên cương này, có phải là để mang Phụng Ninh về không? Bùi Tuấn không chút che giấu, “Ta quả thật có ý định ấy. “Nhưng, hắn khẽ nhíu mày, bật cười, “vẫn phải xem ý của nàng thế nào. Ô tiên sinh không tranh luận thêm, chỉ nghiêm mặt hỏi hắn, “Vậy ngài định cưới nàng làm chính thê, hay chỉ là phi tần? “Đương nhiên là cưới làm chính thê. Bùi Tuấn đáp ngay, không chút do dự. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương