Hắn thở dốc dữ dội, sắc mặt khó coi chưa từng thấy.

Nghe tiếng động, Hàn Ngọc vội vàng chạy vào, quỳ xuống dưới chân hắn, lo lắng gọi:

“Hoàng thượng, ngài có sao không?”

Rèm trong hoàng cung dần kéo ra, để lộ khuôn mặt tái nhợt, lạnh lùng như hồn ma trở về từ địa ngục, không chút sinh khí, khiến Hàn Ngọc giật mình, vội bò lên phía trước, “Hoàng thượng…”

Bùi Tuấn cố trấn tĩnh lại, bước đến bên cửa sổ ngồi xuống. Gió mát thổi qua khe cửa nhưng chẳng xua đi được cảm giác nóng bức trên mặt. Mồ hôi cứ liên tục rịn ra từng lớp.