Hôm nay cuối cùng nàng cũng có thể vứt bỏ gánh nặng này. Việc thích chàng trở thành quá khứ, từ nay nàng có con đường riêng của mình để bước đi. Bệ hạ, Phụng Ninh sắp rời xa người rồi. Ánh mắt nàng chưa từng sáng rực như thế, muốn ghi khắc hình ảnh của chàng vào tâm trí. Thật tốt, về sau khi nàng già nua, nhớ lại đoạn ký ức này, chàng vẫn sẽ là một hình bóng thanh tú, rạng ngời. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương