Trước khi đi, Tố Tâm lại quỳ xuống lạy Phụng Ninh một lần nữa.

Phụng Ninh xua tay bảo nàng mau đi, đợi đến khi bóng dáng nhẹ nhàng của nàng vòng qua khỏi cửa sổ và cuối cùng biến mất sau cổng nguyệt môn, Phụng Ninh mới một mình ngồi lặng trong căn phòng chật hẹp, ngẩn người ra. Nàng cũng không biết mình đã ngồi bao lâu, cho đến khi một tiểu nội thị bên cạnh mang bữa tối đến, thấy trong phòng không có ai, hắn bèn khẽ hỏi:

“Chủ nhân, hay là điều một người từ trong cung đến đây hầu hạ ngài?

Phụng Ninh lắc đầu, “Không cần, mai ta cũng sẽ về nhà họ Lý đón Tết.

Nội thị không nói gì thêm.