Cuối tháng mười một, tuyết rơi liên tiếp mấy trận lớn, khiến việc về nhà mẹ đẻ của Dương Ngọc Tố bị trì hoãn mãi đến cuối tháng mới rảnh đến thăm Phụng Ninh ở học đường.

Ngày hôm ấy, nàng mang theo một bát canh gà ác đến để bồi bổ cho Phụng Ninh.

“Tất cả là tại dạo này ta bận rộn quá, ở gần thế này mà hôm nay mới đến thăm muội được. Nàng bảo tỳ nữ đưa bát canh gà ác cho Phụng Ninh, rồi tự mình ngồi xuống đối diện nàng.

Phòng quá lạnh, Dương Ngọc Tố không quen nên khẽ run lên, Phụng Ninh đưa cho nàng một sưởi tay rồi đóng cửa sổ lại thật chặt.

“Chúng ta thân thiết thế này, gấp gì đâu chứ? Nào, kể ta nghe, sau khi thành thân thế nào rồi, phu nhân của Yến công có gây khó dễ gì không?