Chỉ là muốn đưa Phụng Ninh qua đây thôi mà cũng không dễ dàng gì.

Phụng Ninh bề ngoài hòa nhã dễ gần, nhưng giới hạn của nàng lại tuyệt đối không cho ai vượt qua.

Chàng ở lại thì cứ ở, đi thì cứ đi, nàng không tỏ thái độ, nhưng cũng tuyệt đối không nhượng bộ.

Bùi Tuấn không có cách nào khác, đành cùng nàng ngồi chịu lạnh trong thư phòng.

Một hôm, đúng lúc tuyết tan, cái viện cũ nát ấy thật giống như hầm băng, Bùi Tuấn chịu không nổi, bèn giả vờ bất cẩn lật đổ lò sưởi khi Phụng Ninh đang chăm chú dịch sách.