Tiếng gõ cửa vang lên ba lần, Ô tiên sinh khẽ ngẩn người, tưởng là học sinh quay lại, liền đứng dậy ra mở cửa.

Cánh cửa mở ra, một luồng khí lạnh lùng, uy nghiêm ập tới. Ánh mắt chàng hướng lên và đúng lúc đối diện với Ô tiên sinh. Hai người nhìn nhau, sắc bén thoáng chốc dịu đi, chỉ thấy chàng đổi sang vẻ mặt ôn hòa như gió mát trăng thanh.

“Đường đột ghé thăm, mong thầy đừng trách.

Giọng điệu của Bùi Tuấn nghe có vẻ thân thiện, nhưng khí thế vẫn khiến người ta bị áp chế.

Ô tiên sinh thoáng vẻ ngạc nhiên, chưa từng gặp hoàng đế, nhưng khí chất quý tộc trời sinh này không phải ai cũng có. Xét những người có thể xuất hiện ở đây, thân phận của người trước mặt không còn nghi ngờ gì nữa.