Thế tử thấy mọi người lùi lại thì càng đắc ý, xoa tay nhìn Phụng Ninh, ngoắc nàng lại:

“Đến đây, Lý cô nương, chúng ta giải thích rõ ràng xem giữa chúng ta có chuyện gì nào...

Trước mắt hắn, một dáng người cao ráo xuất hiện. Người đó mặc áo dài đen thêu chỉ vàng, áo cắt may vừa vặn, tôn lên dáng người cao lớn, uy nghiêm. Hắn bước chậm rãi, nhưng khí chất bẩm sinh và vẻ bình tĩnh lạnh lùng lại khiến người ta cảm thấy uy nghi như rồng đang lao xuống.

Thế tử nhìn hắn không tự chủ mà run lên.

Hắn từng diện kiến hoàng đế trong điện Phụng Thiên, nhưng các quan viên Lễ Bộ không cho phép nhìn thẳng, chỉ thấy người đó đội mũ miện, khuôn mặt bị mành che giấu, không thể phân biệt rõ. Nên giờ đây hắn không nhận ra người trước mặt là ai.