Trương Tri Tự đang bận rộn căng tranh trong thư phòng, bỗng cảm thấy tiếng ồn ào bên ngoài giảm hẳn. Trương Tri Tự bật cười hỏi Cửu Tuyền: “Bọn họ cuối cùng cũng mệt rồi?” Cửu Tuyền gãi đầu: “Không nên thế chứ, bình thường là đám này mệt thì sẽ có đám khác đến thay.” Chủ nhân đã lâu không ngủ một giấc trọn vẹn tại phủ Thượng Thư. Đôi khi Cửu Tuyền còn muốn khuyên hắn trèo tường vào phủ Bình Thanh Hầu, nơi ít nhất có thể nghỉ ngơi tốt hơn, không đến mức mỗi ngày mệt mỏi lại còn không yên ổn. Đang nghĩ ngợi thì cửa thư phòng bị đẩy ra. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương