“Đấy, nói rồi mà, kiếm tiền từ người giàu mới dễ chứ.” Trần Bảo Hương vừa đếm những tờ ngân phiếu trong tay, vừa cười tươi. “Rượu hay trà cũng không bán chạy bằng mặt mũi. Tiệm này mỗi tháng tiền thuê là hai trăm tám mươi lượng, ban đầu Ngân Nguyệt vẫn lo ta sẽ lỗ. Nhìn xem, giờ thì lãi đầy túi.” Trương Tri Tự đứng bên cạnh, ánh mắt không ngừng dừng lại trên gương mặt nàng. “Sao vậy?” Nàng theo phản xạ đưa tay sờ lên mặt. “Có dính gì à?” “Không, ta chỉ đang nghĩ sao trên đời lại có người tài giỏi như nàng.” Hắn không kiềm được cảm thán. “Một cửa tiệm ngỡ là hoang đường như thế, vào tay nàng lại trở nên thịnh vượng.” Vạn Bảo Lâu từ lúc khai trương đến khi nổi danh đã phải mất ba mươi năm để chiếm được lòng khách quý. Còn Hương Xa Lâu chỉ mất ba ngày để thu hút sự chú ý của tất cả mọi người. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương