Lý Bỉnh Thành sững người, khó hiểu nhìn về phía Hoa Lệnh Âm. Hoa Lệnh Âm do dự một lúc, cuối cùng khẽ nói: “Diệp Sương Thiên năm đó quyết tâm cải cách chế độ khoa cử, nhưng chưa kịp thực hiện thì đã bị kết tội nhận hối lộ và vào ngục. Cả gia tộc nhà họ Diệp đều bị liên lụy. Diệp Quỳnh Tâm chỉ là người bị liên lụy, kẻ thực sự dính líu tới vụ án là Diệp Sương Thiên. Trần Bảo Hương ngây thơ chớp mắt: “Sao vậy, thứ này ghê gớm lắm à?” Ghê gớm không chỉ là ghê gớm, đây thực sự là thanh kiếm sắc bén mà bất kỳ đế vương nào cũng ao ước. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương