Tạ Lan Đình cảm thấy Tống Cú Thanh nói quá nhiều, nhiều lời chẳng liên quan gì đến vụ án, toàn là những suy đoán cá nhân. Lục Thanh Dung muốn Trần Bảo Hương bị cô lập, chẳng phải điều hiển nhiên sao? Đó là kẻ thù giết cha nàng, làm sao nàng có thể muốn nàng ta sống yên ổn được? Câu cuối của hắn lại càng kỳ quặc. Đã tố cáo thì nhất định phải muốn có kết quả, sao Lục Thanh Dung lại không quan tâm chứ? Tạ Lan Đình nghiêm túc hỏi thêm về tình hình Nam Châu, cũng như những người có mặt khi Trình Hoài Lập chết. Mãi đến giờ Tý, hắn mới chậm rãi bước ra khỏi Đại Lý Tự. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương