Trương Tri Tự không nghĩ như vậy.

Hắn cảm thấy rằng đàn ông phải có trách nhiệm, đã thân mật với người ta như vậy rồi, còn giận dỗi người ta thì chẳng phải là hành động hèn mọn sao? Huống chi, Trần Bảo Hương cũng chẳng làm điều gì trái lương tâm, chỉ là tình thế khó khăn, bận bịu với công việc mà thôi.

Có thể thông cảm, cũng có thể nghĩ đến cách phải làm sao để chịu trách nhiệm.

— Chuyện của hắn và Trần Bảo Hương vốn đã được truyền khắp Kinh thành, nếu thuận theo mà thành thân, cũng là hợp lý, phải không?

Chỉ là không dễ đối phó với các trưởng bối và đại ca trong nhà, hắn cần suy nghĩ kỹ hơn.