“Trưởng công chúa?

“Phải, bà ấy hình như không ưa gì Lý Nhuận Nghi, nhân tiện đã cứu ta. Trần Bảo Hương kéo khóe miệng, “Xem ra vận may của ta không tệ.

“Vận may không tệ? Trương Tri Tự giận không chịu nổi, “Rõ ràng là xui xẻo cùng cực, trưởng công chúa cứu nàng thế này, nàng với Lý Nhuận Nghi coi như không đội trời chung rồi.

“ngài còn nói làm gì, mọi chuyện này chẳng phải vì ai chứ!

Trần Bảo Hương tủi thân ôm đầu ngồi xuống, “Dù sao cũng là xui xẻo, chết muộn còn hơn chết sớm phải không?