Người hầu đặt lễ vật xong thì lặng lẽ rút lui rất xa, chỉ để lại hai mẹ con bên cạnh ngôi mộ. Khương Vu bắt gặp ánh mắt của Minh Châu, nàng khẽ gật đầu, và thiếu nữ cúi xuống, sắp xếp lễ vật ngay ngắn trước mộ Lương Khiêm. Khương Vu đứng yên phía sau, lặng lẽ chờ đợi. Xung quanh mộ là những khóm tre mà Lương Khiêm yêu thích, không biết Sở Lăng sắp đặt như vậy là do thực sự cảm thấy áy náy, hay chỉ để nàng thấy. Gió thổi qua, làm cho rừng trúc xào xạc, và khi luồng gió lướt qua má Khương Vu, đó là một cảm giác dịu dàng khó tả. Khương Vu bất giác đưa tay ra, cảm nhận luồng gió mơn man trôi qua kẽ tay. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương