Mùi hương nồng đậm quyện quanh mũi, dường như bao phủ cả cơ thể Khương Vu, đưa nàng vào giấc mộng, vào cuộc đời của một người phụ nữ bình thường ở một thị trấn nhỏ, núi non hữu tình. Ban đầu, nàng như một khán giả đứng ngoài, nhìn những ký ức hoàn toàn xa lạ đối với mình, nhìn người phụ nữ có gương mặt giống hệt mình đi qua những tháng năm đời người. Nhưng khi từng ký ức quay trở về, những ký ức rối loạn, chôn sâu trong tâm trí nàng dần rời khỏi, còn những cảm xúc vui buồn trước mắt lại trở thành của chính nàng, chân thực và sống động. Nếu không có sự xuất hiện của Sở Lăng, có lẽ nàng đã có thể sống một cuộc đời yên bình ở thị trấn nhỏ đó, bên cạnh phu quân và con gái, cả gia đình có thể an lành trọn đời. Nàng cũng nhìn thấy cô bé ăn xin ngày xưa nàng từng thấy ở linh đài, đôi mày mắt đó hoàn toàn là Minh Châu thuở bé, và giống Lương Khiêm đến tám phần. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương