Đầu đội hai búi tóc kỳ quái như vậy mà ra ngoài, đương nhiên Dung Uyển Tịch biết rõ ánh mắt đánh giá của tiểu nhị là vì cớ gì. Nhưng nàng cũng chỉ có thể giả vờ như không biết. Để tự cổ vũ lòng tin cho kiểu búi tóc hôm nay, nàng còn cố tình đưa tay chỉnh lại một bên tóc búi lên thành hình bánh bao, dáng vẻ yểu điệu quyến rũ. “Đấy, trẫm đã nói là trông rất đẹp mà! Nàng phải biết yêu quý nó, thế này là tốt lắm rồi! Hoàng thượng vô cùng hài lòng với phản ứng của Dung Uyển Tịch, suýt chút nữa khiến nàng phun ra một ngụm máu già! Tiểu nhị thì lại càng ngạc nhiên đến trố cả mắt, vội vàng bám lấy lan can cầu thang để khỏi ngã lăn xuống. Nhìn thần thái của vị cô nương kia, rõ ràng không giống kẻ ngốc, nhưng sao lại có thể tự tin đến vậy với kiểu búi tóc ấy? Tự tin từ đâu mà ra thế chứ? Ba người theo tiểu nhị dẫn đường, đi tới nhã gian thứ hai từ cuối bên trái tầng hai — phòng “Dao Trì. Hoàng thượng liếc nhìn bảng tên trước mấy nhã gian lân cận, thấy nào là Đâu Suất, Linh Tiêu, Quảng Hàn, Bàn Đào, nghĩ đến cái tên của nơi này là “Hội Tiên Tửu Lâu, liền cười nói: “Các ngươi bày biện tửu lâu thế này cũng thú vị thật đấy. Đi trong này, nhìn toàn tên tiên cung tiên cảnh, suýt nữa lại tưởng mình là thần tiên thật rồi! Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương