Sơ Hạ biết rằng, bình thường Tri Thu tuy có chút tính trẻ con, nhưng tuyệt đối không phải là người không quan tâm đến tiểu thư. Lần này, sở dĩ khi tiểu thư chịu ấm ức, nàng vẫn lôi kéo tiểu thư kể chuyện giang hồ, chẳng qua là muốn dùng những câu chuyện đó để phân tán sự chú ý của tiểu thư mà thôi. Vì vậy, Sơ Hạ vội vàng phối hợp. “Dù nói là mấy ngày ngắn ngủi, nhưng trên đường đi có không ít chuyện thú vị...” Dung Uyển Tịch liếc nhìn ấm trà, nói: “Không ai rót trà giúp ta sao? Còn mấy thứ như trái cây, hạt dưa nữa...” “Trong hành lý của nô tỳ có hạt dưa ngũ vị, còn có táo đỏ và dưa ngọt! Nô tỳ sẽ đi lấy ngay cho tiểu thư!” “Nhớ rửa sạch hoa quả đấy!” Dung Uyển Tịch dặn dò. “Tiểu thư cứ yên tâm!” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương