Nghe vậy, Tống Yên tưởng mình nghe nhầm, ngẩng lên nhìn nàng:“Con còn chưa biết hoàn cảnh nhà người ta đâu. Mẹ hắn xuất thân không tốt, không có danh phận, hắn lại sinh ra ngoài phủ, mãi đến khi mẹ hắn tự vẫn trước cổng nhà họ Từ thì mới được nhận tổ quy tông. Tống Yên nghĩ Ngụy Hy còn nhỏ, đến từ “kỹ nữ còn chưa tiện nói ra, ai ngờ Ngụy Hy lại bình tĩnh đáp:“Con biết rồi, trước đó còn gặp qua hắn. Chính là thị vệ hôm đó ở trong rừng trong trường săn, người đã ở lại bên con. Tống Yên ngạc nhiên:“Là hắn sao? Ngụy Hy gật đầu:“Chính là hắn. Hắn có nói hắn là người nhà họ Từ. Tống Yên hồi tưởng lại diện mạo thị vệ ấy, nhớ ra quả thực là một thiếu niên không tệ. Nhưng xuất thân của hắn... dù bản thân họ không để tâm, thì địa vị của hắn trong nhà họ Từ chắc chắn cũng rất khó xử. Với việc chọn hôn phu cho Ngụy Hy, hoàn toàn có thể tìm được người tốt hơn hắn nhiều. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương