Loạn binh ở Thường Châu đã được triều đình cử quân dẹp yên, Đô sát viện vẫn chưa tra ra kết quả, trong cung cũng không có thêm tin tức nào truyền ra. Đúng lúc này, đại hội săn xuân được tổ chức.

Tuy gọi là săn xuân, nhưng thực ra đã sang lập hạ. Vì tiên đế băng hà nên buổi săn bị hoãn lại. May mắn gần đây có hai trận mưa, thời tiết mát mẻ, không quá nóng.

Không rõ là do ý của Thái hậu, hay bởi tân đế mới đăng cơ, mà lần săn xuân này được tổ chức long trọng hơn mọi năm. Hai cung Thái hậu, các vương gia, công chúa đều sẽ đến, triều đình còn ban lệnh: quan viên từ ngũ phẩm trở lên đang ở kinh thành có thể mang theo gia quyến đến dự.

Ngụy Kỳ chỉ là bị tạm dừng chức vụ, chưa bị cách chức, nên vẫn được phát lệnh bài, có thể vào trường săn như trước, được hưởng quyền lợi như quan chức tại vị.

Tống Yên vốn thích ra ngoài giải sầu, hòa vào náo nhiệt, nhưng nàng e rằng Ngụy Kỳ không muốn gặp các quan triều đình nên không chủ động nhắc tới. Không ngờ chính Ngụy Kỳ lại là người chủ động nói muốn đưa nàng đi.