Đường Tú Oánh chưa từng gặp cảnh như vậy, hơn nữa đây lại là chỗ do Tống Yên đặt trước, bèn quay sang nhìn Hạ Tang. Hạ Tang mỉm cười với nha hoàn kia, nói:“Thật ngại quá, đây là chỗ do phu nhân nhà ta đặt từ sớm, e là không tiện đổi. Nha hoàn liếc nhìn Đường Tú Oánh , lại đánh giá Hạ Tang từ đầu đến chân, đoán ra Đường Tú Oánh không phải là chủ nhân, bèn hỏi:“Vậy phu nhân nhà các người đâu? Hạ Tang đáp:“Phu nhân nhà ta lát nữa mới đến, nhưng ta nghĩ người sẽ không đổi đâu. Cô nương có thể đi hỏi bàn khác thử xem. Cô cũng không biết người kia là ai, nên vẫn giữ lễ. Nha hoàn nọ lại nhìn nàng một cái, rồi xoay người rời đi. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương