Tiệc đầy tháng của Tiểu Thần Thần được định vào ngày mười lăm tháng mười một. Tống Yên sau tháng mười một thì đã hồi phục khá nhiều. Vì lúc mang thai đi lại khó khăn, bị giam hãm quá lâu, nay qua cữ chẳng khác nào chim nhỏ sổ lồng, đi lại nhiều hơn, không nhịn được mà chuyện gì của tiệc đầy tháng cũng muốn đích thân nhúng tay vào.

Vì chuyện tiệc rượu, từ sáng sớm nàng đã dẫn Ngụy Hy đến chào hỏi mẹ chồng, tiện thể bàn bạc. Hai năm nay, Trương thị chỉ thấy hai người em dâu khác lần lượt sinh con, bản thân thì chưa có đứa cháu nào, nay có được cháu gái ruột đầu tiên, bà đặc biệt yêu thích, mỗi ngày đều muốn bế nựng một chút, vì vậy mỗi sáng Tống Yên đến thỉnh an, chỉ cần Thần Thần tỉnh dậy, liền bế bé qua.

Thần Thần lúc mới sinh khá gầy nhỏ, nhưng nhờ đủ sữa, chỉ trong một tháng lớn rất nhanh, người đầy đặn hơn, da trắng ra, mắt cũng mở, không còn vẻ gầy gò như khỉ con khi mới sinh nữa. Hơn nữa bé còn mang vẻ đẹp mềm mại pha nét nam tính giống Ngụy Kỳ , Trương thị mỗi lần nhìn thấy là mỗi lần khen ngợi bé xinh.

Bàn chuyện xong, Trương thị nựng bé xong, giao lại cho vú nuôi bế đi, rồi nói với Tống Yên chuyện nhà họ Niếp .

Nhắc đến chuyện này, Trương thị liền nhíu mày, vẻ mặt không vui xen lẫn bất lực, nói với Tống Yên: “Ta nghĩ, cuối năm sắp đến rồi, chuyện này không thể kéo dài nữa, không thể để Phù nhi ăn Tết ở nhà mẹ đẻ mãi. Tiệc đầy tháng lần này, bên nhà họ Niếp chắc chắn sẽ có người đến, tám phần là đại tẩu của nó— Cao thị ấy, người rất lợi hại. Con đợi lúc bà ta vào thăm cháu thì giữ lại ít thời gian, khéo léo nói chuyện Phù nhi, xem rốt cuộc nhà họ định thế nào.