Cuối tháng tư trời vẫn hơi lạnh.

Tại thủ đô, trong đại viện quân khu.

Một chiếc xe Jeep chậm rãi tiến vào, dừng lại trước một căn nhà nhỏ.

Một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp bước từ trên xe xuống, cô ấy mặc một bộ váy liền áo cổ hải quân màu trắng sọc xanh, duyên dáng yêu kiều và phấn chấn.

Cô ấy cúi đầu xuống, nói với nam sĩ quan anh tuấn đang ngồi ở ghế lái: “Anh Ý Thành, cảm ơn anh đã đưa em về! Anh vào nhà đi, em pha cà phê cho anh, là cà phê em tự xay đấy.”