Tiểu Tô căn bản cũng không muốn để ý đến bà Vệ, cho nên cô không trả lời câu hỏi này của bà ta, cô không nhìn bà Vệ, đi tới bên cạnh Vệ Thường Khuynh, ôm lấy cánh tay anh. “Tối hôm qua không về, anh mau đi tắm thay quần áo trước đi, em bảo di Bạch nấu chút đồ ăn cho anh nhé?” Vệ Thường Khuynh vẫn chưa trả lời, Thủ trưởng ban chấp hành đã vội vàng xen vào: “Vấn Diên, trưa nay bố cũng chưa ăn no, bấy giờ đã đói chịu không được nữa rồi.” Hù. Tế Tiểu Tô quét mắt qua ống ấy một cái, xoay người đi vào. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương