Hai tên vệ sĩ giơ tay ngăn cản cô ta. Sắc mặt Mạt Na trầm xuống, cô ta nhìn về phía cánh cửa đang mở, cất giọng kêu to: “Tề Vân Diên, ngay cả tội mà cô cũng không dám gặp à? Tôi có chuyện liên quan đến bà Vệ muốn nói với cô!” Tế Tiểu Tổ để đũa xuống, gương mặt cô khá lạnh lùng. “Để cô ta vào đi” Bụng cô bây giờ vẫn chưa lớn, phản xạ vẫn còn nhanh nhẹn, hơn nữa bên cạnh cô có nhiều vệ sĩ như thế, đây lại là Thiên Vực, cố chẳng việc gì phải e ngại Mạt Na cả. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương