Thủ trưởng ban chấp hành không nghĩ rằng mình sẽ nhận được cuộc điện thoại do Tề Tiểu Tô chủ động gọi tới. Ông ấy mừng rỡ đứng lên, hơi khẩn trương hỏi: “Vân Diên, có chuyện gì vậy?” Ông cũng không dám hy vọng xa vời cổ sẽ không có việc gì mà lại gọi điện cho mình. “Tôi muốn hỏi ống” Tế Tiểu Tô hít một hơi thật sâu, rồi hỏi: “Năm đó khi Phương Viện Viện bị Vệ Kiều mang tới, có phải trên cổ cô ta đeo một cái lọ nhỏ không?” Cái lọ nhỏ? Thủ trưởng ngẩn người, hoàn toàn không nghĩ rằng cô sẽ hỏi một vấn đề như vậy. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương