Sau khi Mạt Na và Lolita lên xe rời khỏi dinh Thủ trưởng, hai người vẫn luôn rơi vào im lặng.

Qua một lúc lâu, Lolita mới lên tiếng.

“Chuyện hôm nay, là tôi đã quá liều lĩnh.” Đây xem như lời xin lỗi của cô ta.

Mạt Na liếc nhìn cô ta một cái, nói: “Không chỉ là liều lĩnh, mà hai người vốn không hề nói với tôi, đây là lén lút hành động sau lưng tôi.”

“Bọn tôi vốn cũng không biết Phương Viện Viện lại là con gái của Thủ trưởng! Không phải nói chỉ là cháu gái thôi sao? Hơn nữa còn lớn lên ở một thị trấn nhỏ xa xôi, lần đầu tiên đến thủ đô. Cô ta mở tiệc trà, Thủ trưởng cũng vốn không tham gia, thế nên mới đầu bọn tôi cảm thấy Thủ trưởng vốn không xem trọng cô cháu gái này. Nếu đã như thế, dẫn theo Lục Quang đến đó cũng sẽ không làm người khác chú ý.”