“Không cần, không cần đâu, chúng tôi đang nấu trà sữa, chuẩn bị thêm một ít bánh bông lan và bánh quy, hoa quả đã cắt xong hết rồi.” Chú Hồ vội vàng xua tay.Cô gái Tề Vân Diên này quả nhiên y hệt như những gì Thủ trưởng đã nói, không hề kiêu ngạo.Uổng công họ trước đó nghi ngờ mắt nhìn người của ngài ấy, bây giờ xem ra ngài ấy nói không sai.“Không mời người khác giúp hai người chuẩn bị những thứ này ạ?” Tề Tiểu Tô sững sờ.Theo cô thấy, hai người đã có tuổi, những chuyện này nên có người giúp sức, để hai người họ chuẩn bị hết đồ ăn thức uống trong một bữa tiệc trà không phải quá mệt rồi sao? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương