Thấy Tề Tiểu Tô không nói gì, ông ta vội vàng giải thích: “Cô Tề đừng hiểu lầm, tôi tuyệt đối không có ý muốn xâm lược quê hương của cô. Tôi muốn tiếp tục gây dựng đế quốc thương mại Mạt thị ở đó, cô biết đó, điều này cũng có lợi rất lớn cho việc phát triển của hành tinh đó. Không phải sao?”Tề Tiểu Tô vẫn không nói gì.Lúc này, món ăn mà họ gọi được mang lên.Lão Mạt không thể không ngừng bài diễn thuyết thuyết phục của mình lại.“Món cá này phải ăn lúc còn nóng, cô Tề, tôi nóng vội quá, chúng ta dùng cơm trước, dùng cơm xong nói tiếp cũng không muộn.” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương