Có người thần sắc phức tạp, có người sợ hãi, có người căm phẫn, có người chột dạ.Anh đã thu hết tất cả những vẻ mặt này vào mắt mình rồi.Mà ở bên tai anh, còn có giọng nói nhẹ nhàng của Tề Tiểu Tô.“Đi đi, không cần lo lắng gì cả, em và Tiểu Nhất giúp anh nhìn thật kỹ, ai có biểu hiện bất thường, bọn em nhất định sẽ lôi ra.”Vệ Thường Khuynh trước kia chưa hề nghĩ tới việc sẽ có một ngày, có một người phụ nữ đứng ở sau lưng anh ủng hộ anh như vậy. Từ trước đến nay anh đều không cảm thấy mình cần người khác ủng hộ và khích lệ, nhưng bây giờ anh lại cảm thấy loại cảm giác này thật tuyệt. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương