Ngày thứ mười hai Sau khi Hồ Nghị bị bắt, cuộc sống của Bạch Viên vẫn diễn ra như bình thường. Cô vẫn dậy lúc tám giờ sáng, tắm rửa, ăn sáng, rồi đi dạo với chó. Người giúp việc trong nhà không biết chuyện của Hồ Nghị, cô chỉ bảo rằng chồng mình có việc phải ra ngoài, một thời gian sẽ không về nhà. Người giúp việc cũng không hỏi nhiều, vì chuyện này vốn dĩ cũng thường xảy ra. Bạch Viên ôm chú chó nhỏ tên Mộc Lệ đi dạo quanh khu nhà. Công viên gần đó có cơ sở vật chất đơn giản, chỉ có một hồ nhân tạo và vài thiết bị thể dục, nhưng được cái yên tĩnh, nên cô hay đến đây dắt chó đi dạo và suy nghĩ. Mộc Lệ là một chú chó nhỏ, chạy được vài bước đã mệt, nằm xuống cạnh chân cô và đòi được bế. Cô nhìn thấy cách đó vài bước có một đứa trẻ rụt rè nhìn mình, dường như rất thích chú chó của cô. Bạch Viên mỉm cười, vẫy tay gọi cậu bé: Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương