Thời điểm quan trị an của Vương Đô dẫn đầu đoàn tuần tra đi đến vùng cánh đồng hoang này, bọn họ được chứng kiến cảnh tượng chẳng khác gì địa ngục. Trên mặt đất bằng phẳng xuất hiện một hố đất to dùng, bên trong cháy đen nhẻm, xung quanh rải rác tàn chi. Bọn họ cố gắng nhịn cơn buồn nôn đang chực chờ vọt ra khỏi cuống họng và nổi sợ đến sởn tóc gáy, mới rối cục thu thập tàn chi miễn cưỡng ghép thành một bộ thi thể. Đầu thi thể coi như còn nguyên vẹn. Sau khi một gã vệ binh cẩn thận khám xét, chợt cả kinh thốt lên: “Đại Ma Pháp Sư Kempin!” Quan trị an bước nhanh tới, sau khi nhìn thoáng qua, trầm giọng nói; “Là lão.” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương