Đêm khuya, Trần Lạc lợi dùng Phi Hành Thuật bay lượn trên bầu trời đêm. Trang viên bỏ hoang nằm ở một khu vực vắng vẻ gần biên giới của Vương Đô. Khoảng cách đến trung tâm rất xa, dân cư ở đây cũng rất thưa thớt. Từ nơi này về đến nhà cần xuyên qua một mảnh hoang nguyên. Lúc bay đến cánh đồng hoang, Trần Lạc có cảm giác trong lòng, cấp tốc đáp xuống. Cùng lúc đó, hai bóng đen từ phía sau cũng nhanh chóng bay đến, một trước một sau ngăn chặng đường đi của hắn. Tốc độ phi hành của họ nhanh hơn Trần Lạc không chỉ một lần, ít nhất cũng là Ma Pháp sư cao cấp. Chẳng qua, Trần Lạc cũng không cảm nhận được uy hiếp mãnh liệt từ người của bọn họ, chắc hẳn hai người này cũng chỉ là Ma Pháp sư cao cấp mà thôi. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương