Trần Lạc vốn đã chuẩn bị rời đi thì chợt dừng lại vì thấy ở đằng xa, một dáng người gầy gò đưa lưng về phía hắn, người đó đang quỳ trên mặt đất lau chùi sàn nhà.

“Jasmine?” Trần Lạc không có thời gian suy nghĩ vì sao nàng lại ở Vương Đô, lúc thấy nàng quỳ trên mặt đất, cố gắng lau sạch sàn nhà bằng đá thô ráp, trong lòng hắn không hiểu vì sao trở nên tức giận.

Hắn cũng không đến gần, mà lui trở về góc tường vừa rồi.

Arthur nhìn hắn, nghi ngờ hỏi: “Ngài còn có chuyện gì à?”

Trần Lạc nhìn hắn một cái, hỏi: “Tổng bộ hiệp hội Ma Pháp rất thiếu tạp dịch sao?”