Nhhững kẻ khoác trên mình áo giáp binh sĩ kia, đối mặt với cảnh tượng thảm khốc trước mắt, vậy mà lại nở nụ cười lạnh lẽo, ánh mắt lóe lên tia khát máu đáng sợ. Dân làng gào khóc thảm thiết, nhiều phụ nữ và trẻ em vì quá hoảng sợ mà ngất xỉu ngay tại chỗ. “Quân gia! Xin tha mạng! Chúng tôi chỉ là dân thường, thực sự không hề mắc bệnh dịch!” “Câm miệng! Có bị nhiễm dịch hay không không phải do các ngươi quyết định! Chúng ta nhận được tin báo, có người trong làng này đã lan truyền bệnh dịch! Bây giờ Hoàng thượng hạ lệnh, tất cả kẻ nhiễm bệnh đều phải giết sạch! Dù các ngươi có van xin cũng vô ích, trách thì trách chính bản thân mình đi!” Dân làng chết lặng. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương