“Hiện tại thân thể của Lam Linh không thích hợp để đi đường xa. Nếu thật lòng nghĩ cho nàng, Lam lão tướng quân nên để nàng ở lại tướng phủ tiếp tục dưỡng thương. Mong tướng quân cân nhắc kỹ lưỡng.”

Những lời của Tư Đồ Trân quả thực hợp tình hợp lý, không có gì để phản bác.

Lam lão tướng quân trầm mặc nhìn nam nhân trước mặt, rồi lại nhìn về phía nữ nhi trên giường. Sau một lúc suy nghĩ, ông khẽ thở dài gật đầu:

“Đã vậy, đành làm phiền tướng gia thêm một thời gian. Nhưng… khi Lam Linh bình phục, ta mong rằng tướng gia sẽ không ngăn cản nàng rời đi.”

Tư Đồ Trân mỉm cười gật đầu đáp ứng.