Chẳng bao lâu sau, một nam nhân cao lớn xuất hiện trước cửa, lo lắng nhìn vào trong phòng: “Viên Nhi thế nào rồi? Nam Phương Phi vội vàng đứng dậy: “Phụ thân! Nam lão gia khẽ đáp lại một tiếng, ánh mắt tràn đầy yêu thương khi nhìn tiểu nữ nhi đang say ngủ trên giường. Thấy sắc mặt nàng dường như đã khá hơn, ông quay đầu nhìn về phía Nam Phương Phi, người đã túc trực cả đêm, trong lòng không khỏi xót xa. “Ở đây cứ giao cho ta, con đi thu xếp mọi chuyện trong phủ đi. Nam Phương Phi khẽ gật đầu, lặng lẽ nhìn muội muội trên giường một lúc lâu rồi mới yên tâm rời đi. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương