Lam Linh không chút khách khí, đá mạnh một cước khiến cánh cửa sau của phủ Tể tướng bật tung, then cửa rơi xuống đất vang lên một tiếng giòn tan. Phía sau, Tư Đồ Trân kinh hãi đến mức biểu cảm trên mặt cũng trở nên méo mó. Động tĩnh này lập tức thu hút sự chú ý của đám gia đinh trong phủ. “To gan! Nữ tặc từ đâu dám ngang nhiên phá cửa sau phủ Tể tướng?” Nữ tử khí khái kia cười nhạt, “Bản tiểu thư không phải nữ tặc gì cả, mà là bằng hữu của đại nhân nhà các ngươi! Đã không chịu mở cửa thì bản tiểu thư đành phải tự mình động thủ thôi!” Nàng chỉ tay về phía sau, lập tức khiến ánh mắt của đám gia đinh đổ dồn về người nam nhân đang đứng cứng đờ kia. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương