Sáng hôm sau, trước buổi chầu sớm, các đại thần đã đứng ngay ngắn thành hai hàng, nhưng bầu không khí hôm nay lại không còn sự thoải mái như thường lệ. Không ít người lén đưa mắt về phía chỗ của Thừa tướng, chỉ để nhận ra hôm nay hắn lại là người đến muộn nhất, hoàn toàn không giống phong cách trước nay của hắn. Trong khi đám người còn đang xôn xao suy đoán, một số đại thần khác lại hiểu theo một ý khác. Hôm qua, bọn họ đã tới phủ Thừa tướng, bày tỏ ý định cùng nhau dâng sớ, mong Hoàng thượng minh xét, trả lại công bằng cho đại nhân họ Trương. Khi đó, Thừa tướng chỉ đáp lời mơ hồ, không tỏ thái độ rõ ràng. Nay lại chậm chạp chưa xuất hiện, rất có thể hắn đã âm thầm hành động từ trước, khiến bọn họ không khỏi vui mừng trong lòng. “Hoàng thượng giá lâm— Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương