Đỗ Viễn Phương nắm chặt tay Phượng Vũ, cảm nhận hơi ấm chân thực từ lòng bàn tay hắn, giọng nói đầy vui sướng xen lẫn xúc động. “Không, phu quân, đây là phủ Hầu gia Xương Định, là nhị đệ đưa chàng về!” Phủ Hầu gia? Hắn… đã trở về rồi sao? “Đại ca! Cuối cùng huynh cũng tỉnh rồi!” Phượng Kỳ và Phượng Tịch lập tức chạy đến bên giường, vẻ mặt vui mừng không thể giấu được. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương