Không ai chú ý đến tia sắc bén lóe lên trong mắt nữ tử. Quả nhiên, đúng như Đại Điện Hạ đã nói, Thái Thượng Hoàng quá mức ngạo mạn. Bây giờ, hắn lại để nàng tiếp cận dễ dàng như vậy… Chẳng lẽ, đây chính là cơ hội mà ông trời ban cho nàng? Thấy nữ tử trước mặt mãi không có động tĩnh, Tham công công khẽ ra hiệu. Ngay lập tức, có kẻ tiến lên, kéo “Vân Thư” về phía Thái Thượng Hoàng, đẩy nàng ngã xuống trước mặt hắn. “Đại Hoàng Phi, tốt nhất đừng không biết điều! Thái Thượng Hoàng không phải kẻ có thể kiên nhẫn mãi đâu.” Ánh mắt Tham công công lóe lên một tia sắc bén. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương