Cố Tư Du không ngờ rằng, đã nửa năm trôi qua kể từ lần cuối gặp mặt ở Giang Thành, vậy mà Lục Thanh không chỉ còn nhớ cô, mà giữa bao nhiêu người có mặt hôm ấy, vẫn chú ý đến sự hiện diện của cô – người đứng cuối cùng trong đám đông.

Nói chính xác hơn, không chỉ chú ý đến sự hiện diện của cô, mà còn nhận ra cô có chút buồn bã.

Thậm chí, còn đặc biệt nhắn tin để an ủi tâm trạng cô, hỏi cô sống ở nhà họ Cố có tốt không, và mời cô ở lại dùng bữa tối cùng mọi người.

Lục Thanh... thật sự quá đỗi dịu dàng, tốt bụng.

Khi nhìn thấy tin nhắn, mắt Cố Tư Du bỗng đỏ hoe.