—Anh…? Là… gọi họ sao? Thời Mục Xuyên và Thời Tô Dự thoáng sững người, rồi ánh mắt hai người đồng loạt sáng rực lên. Thanh Thanh cũng gọi họ là “anh”, còn bảo họ lại đây ôm một cái… Không hiểu sao, trong lòng cả hai đều dâng lên một cảm giác xúc động như vừa được cô công nhận. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương